Một đêm sáng trăng, Cáo lang thang qua một chiếc giếng khơi, nó nhìn xuống giếng. Ôi chao! Bóng vầng trăng in hình xuống đáy giếng mà nó cứ ngỡ là miếng pho mát của ai đánh rơi. Nó nhìn ra xung quanh. Đây rồi, trên thành giếng đã có chiếc ròng rọc đã treo sẵn hai cái gầu, nó hí hửng ngồi vào một chiếc gầu. Chiếc gầu đưa Cáo xuống đáy giếng và miếng pho mát tan ra thành trăm mảnh. Bây giờ thì nó mới biết là đã nhầm thì quá muộn. Hai ngày ròng rã nằm đợi dưới đáy giếng nhưng chẳng có ai đi qua. Đến đêm thứ ba một chú Sói khát nước đi qua. Cáo kêu lên:
- Bạn Sói thân mến, bạn có nhìn thấy miếng pho mát ngon lành này không? Tôi mới ăn có một phần nhưng đã no căng cả bụng. Còn cả phần này tôi dành cho bạn. Bạn hãy ngồi vào chiếc gầu trên đó.
Sói tham ăn liền ngồi vào chiếc gầu. Chiếc gầu này đưa Sói xuống đáy giếng thì chiếc gầu kia đưa Cáo lên miệng giếng.
Đáng đời cho Sói vì thói tham ăn cả tin nên đã mắc mưu Cáo.